Thịnh Hành 5/2024 # “Thần Y” Chữa Ung Thư Bằng… Ấn Truyền Công Lực # Top 8 Yêu Thích

Từ những lời đồn đại của người dân về một phụ nữ có thể chữa bách bệnh chỉ bằng cách xem chân hương và dùng tay ấn để truyền công lực, chúng tôi hết sức tò mò liền vào vai một cặp vợ chồng hiếm muộn cần giúp đỡ đi tìm hiểu rõ thực hư.

Truyền nội công chữa ung thư (!)

Vòng vèo qua mấy ngõ nhỏ chúng tôi mới tìm được đến nhà “thánh bà Tấn” ở xóm 3, xã Nam Phúc, huyện Nam Đàn, Nghệ An. Thấy khác thập thò ngoài cổng, một người đàn ông gần 60 tuổi chạy ra: “Chữa bệnh chứ gì. Vào nhanh đi, bữa ni bà ít khách nên chắc là chữa được sớm đó”. Thấy chúng tôi băn khoăn về lễ vật, ông chỉ đến một quán nhỏ cách đó độ dăm ngôi nhà để mua.

“Bình thường chỉ cần một thẻ hương là đủ, cho bà ấy bao nhiêu thì tùy tâm, thường thì người ta đi 50 nghìn. Nhưng bà chữa bệnh mất nhiều sức lực, mua thêm mỗi người một dây sữa tươi nữa thì bà sẽ ưu ái mà chữa trước cho”, bà chủ quán “bật mí” với chúng tôi. Theo bà này thì người phụ nữ có khả năng chữa bách bệnh có tên là Tấn. Bà Tấn mất cách đây ít lâu, hồn nhập vào cô con gái tên Tuyết để chữa bệnh cứu người. “Mấy anh em phải gọi bà ấy bằng bà, gọi bằng cô hay thầy, bà ấy không thích đâu”, bà chủ quán cho biết thêm.

Nhà “bà” cũng bình thường như những nhà dân khác trong xóm. Ngay lối vào nhà là một bàn thờ nhỏ, ở giữa sân một người đàn ông đang múc nước chùi rửa bùn đất bám trên chiếc máy cày. Ông không quên dặn chúng tôi tháo giày ra trước khi bước vào nhà mặc dù nền nhà bằng gạch đỏ cáu bẩn.

“Bà” khoảng chừng gần 40 tuổi đang ngồi thu lu trên giường, trùm một chiếc chăn tận cổ. Chẳng thèm đáp khi chúng tôi chào, đôi mắt “bà” bỗng trợn lên ngó nghiêng như thể đang cố lắng nghe một điều gì đó từ cõi khác. “Cứ đặt lễ xuống bàn, lúc nào “bà” gọi thì lại giường”, một bệnh nhân đến trước mách nước. Trên chiếc bàn gỗ kê cạnh giường đã sẵn một chiếc đĩa sứ chất ngồn ngộn những tờ tiền mệnh giá 50.000 đồng.

“Bà” vẫn đang trợn tròn mắt và nghiêng nghiêng đầu như thể đang nghe một đấng tối cao nào đó nói rồi bất giác kéo chiếc ghế nhựa lại trước mặt mình và gọi người phụ nữ khoảng gần 40 tuổi ngồi kế tôi lại. Người đàn bà trạc 50 tuổi cũng đon đả chạy lại chiếc bàn lấy ca đi múc nước. Người này là hàng xóm, sang giúp việc cho “bà”.

“Bà” bảo bệnh nhân kéo áo lên rồi áp tay phải vào bụng, tay trái vòng lên ôm vai bệnh nhân, đầu cúi xuống, mắt nhắm nghiền ra vẻ nặng nhọc. “Bà đang truyền nội công để phá khối u đó”, người giúp việc cắt nghĩa. “Truyền nội công” được chừng 3 phút, bỗng “bà” ngã vật ra giường, chân tay cứng đơ, miệng há hốc, méo xẹo, đôi mắt mở trừng trừng. Người đàn ông chừng 60 tuổi cầm ca nước chạy lai đổ vào miệng bà. Như để làm chứng, người đàn ông giơ ca nước cạn đến đáy cho chúng tôi xem và cho biết, lần nào chữa bệnh xong bà cũng phải uống gần hết ca nước này để lấy lại “công lực”.

Sau đó “thần y” ngồi dậy, cởi phăng cái áo khoác và áo len, chỉ chừa lại chiếc áo đông xuân dài tay. “Ung thư chi “bà” cũng chữa được hết. Ung thư phổi nhẹ hơn, 7 lần ấn. Còn ung thư cổ tử cung nặng hơn, phải ấn 12 lần”, “bà Tấn” tuyên bố.

Trong lúc “bà” đang “nổ”, tôi tranh thủ hỏi han bệnh tình của một bệnh nhân vừa được ấn truyền công lực. “Tui ở TP vinh, bị ung thư cổ tử cung. Chữa ở đây hơn 1 tháng ni rồi. Nhiều người bị ung thư ở Quỳnh Lưu hay mãi bên Hà Tĩnh cũng tìm đến nhờ “bà” chữa cho. Bệnh của tui “bà” bảo ấn 12 lần sẽ khỏi nhưng hết 12 lần rồi vẫn không thấy gì cả. Hôm nay tôi lên nhờ “bà” ấn tiếp cho. Có bệnh thì vái tứ phương thôi cô ạ. Mỗi lần lên đây cũng mất 50.000 tiền lễ đấy”, chị này cho biết.

Xem bệnh bằng chân hương

Khi nghe tôi kể lể về chuyện hiếm muộn, bà giúp việc quả quyết: “Bệnh chi chứ bệnh đó chữa được ngay. Có mấy đôi lấy nhau 10 năm mà chưa sinh được con; lên đây bà cho thuốc, hai đôi báo là có thai rồi đó. Đến đây là đúng chỗ rồi, không có chi phải lo nữa”.

Ngồi một lúc cho lại sức, “thần y” gọi “chồng” tôi lại. Người đàn ông đứng gần đó bảo đưa bó hương để “bà” khám. Cầm bó hương, chưa kịp để cho bệnh nhân trình bày, “bà” phán luôn: “Cái bệnh cận thị này “bà” chỉ thổi 10 lần là khỏi (anh bạn tôi mang kính cận – PV). Không có chi đáng ngại cả. Nhiều người còn cận nặng hơn, đến đây “bà” đã chữa khỏi cho rồi đấy, mắt sáng, không cần phải mang kính nữa”.

“Chồng” tôi trình bày việc đến nhờ bà chữa bệnh hiếm muộn, không chữa bệnh cận thị, bà “À” lên một tiếng rồi cắm mặt xuống chân bó hương săm soi. “Hiếm muộn là do chồng. Tinh trùng yếu quá. Bệnh ni cũng dễ chữa thôi. Kiếm một con cu cu (chim bồ câu – PV) có 3 cườm (3 vòng lông màu xanh) ở cổ. Mà tốt hơn hết là có 3 cườm ở trên đầu. 100 cái lá lốt trời, 100 lá lốt vườn và 150 hạt đậu xanh lòng đến đây. Phải kiếm cu cu ở nhà nào không có tang mới hiệu nghiệm. “Bà” soi chim cu xong sẽ cho thuốc, đảm bảo nhanh có thai thôi”. Trong lúc “bà” khám bệnh, hai đứa trẻ con đứng cuối chân giường vô tư la hét ầm ĩ.

Nghe “bà” phán, chúng tôi suýt phì cười vì anh bạn tôi đã có 2 con. Chúng tôi bấm bụng hỏi mua con chim cu 3 cườm ở đâu; đôi mắt bà trừng lên, chỉ thấy toàn lòng trắng, đầu nghiêng nghiêng rồi chỉ về hai hướng khác nhau và bảo theo hướng đó đến hỏi mà mua.

Đến lượt “cậu em chồng” tôi, “bà” bảo kéo áo lên, ấn ấn tay vào ngực và bảo: “nội tạng không có vấn đề gì”. Nhưng khi nghe cậu em trình bày có cảm giác bụng hơi trướng vì phải thường xuyên uống rượu, “bà” phán: “Yên tâm, cứ uống rượu thoải mái (!). Bệnh ni chỉ cần ăn trứng vịt vỏ xanh với ngải cứu 10 ngày là khỏi thôi”.

Không chỉ có biệt tài xem bệnh, cho thuốc mà “bà” còn có khả năng đoán trước tương lai. Cầm bó hương, săm soi phía chân hương “bà” khuyến cáo “cậu em chồng” tôi phải cẩn thận một người bạn làm phản. Hỏi về người cần phải cảnh giác như thế nào, bà lại cắm mặt vào bó hương, tay vân vê một que hương rồi bảo: “Thằng bạn con phải đề phòng dáng lùn lùn, mập mạp, có vết chàm bên má trái”. Cậu ta nằng nặc không có người bạn nào như thế, “bà” tỏ vẻ không vui và quay lại dặn “vợ chồng” tôi sớm mang chim cu, lá lốt, đậu xanh đến để bà cho thuốc uống nhanh thụ thai.

Khi chúng tôi chào về, bà giúp việc xuýt xoa: “Số mấy cô cậu là may lắm đó Mọi ngày “bà” phải chữa từ 8h sáng đến 4h chiều mới được nghỉ đấy. Sáng nay “bà” chữa cho 7 người, chiều thêm 1 người nữa nên mới đến lượt các cô cậu nhanh thế. Mỗi ngày “bà” chữa cho 3-4 chục người đấy”. 40 người, mỗi người 50.000 nghìn, tính ra mỗi ngày “bà” cũng kiếm được ngót 2 triệu đồng từ những lời phán nhảm nhí. Đó là chưa kể đến những thang thuốc “cắt cổ” kiểu như một quả chanh giá… 20.000 đồng.

Chính quyền: không biết xử tội gì

Tìm đến UBND xã Nam Phúc, chúng tôi được đích thân ông Chủ tịch xã Nguyễn Văn Đạo tiếp chuyện. Ông cho biết người phụ nữ được đồn đại chữa được bách bệnh trên có tên là Phan Thị Tuyết. Cô Tuyết đã lấy chồng ở xã Nam Cường, cách đây độ 2 tháng, trong một lần đi chợ, cô Tuyết liên tục bị ngã. Sau đó thì về nhà anh trai Phan Văn Vịnh ở xóm 3, xã Nam Phúc hành nghề chữa bệnh và xem bói. Bà Tấn, mẹ cô Tuyết đã mất cách đây 3 năm. Cô Tuyết không có chuyên môn nghiệp vụ gì về ngành y.

“Chị Tuyết chữa bệnh khoảng 2 tháng nay rồi. Tôi cũng đã giao cho anh em công an xã kiểm tra nhưng vì chị ấy chữa bệnh, cho thuốc không lấy tiền. Lại không tổ chức cúng bái, gây mất trật tự nên chúng tôi không biết xử phạt về tội gì cả”, ông Đạo cho hay.

Ông Chủ tịch UBND xã cho cho hay, không chỉ có người dân mà một số cán bộ xã cũng đến nhà nhờ “bà” Tấn khám và cho thuốc. Và theo thông tin chúng tôi có được, tại xóm 3 – nơi có “đại bản doanh” của “thần y chữa bách bệnh” này có đến 3 công an viên xã Nam Phúc trú ngụ.

Không cần đến những kiến thức chuyên ngành y, cũng dễ dàng nhận ra cách chữa bệnh hết sức nhảm nhí, phản khoa học và vô căn cứ của bà Phan Thị Tuyết. Không hiểu chính quyền xã Nam Phúc còn băn khoăn điều gì?